30 tháng 3, 2012

Nhịp đập thị trường 30/03/2012

KHÔNG GIAN VĂN HÓA: "Chạm" của lý tính, nhục cảm và yêu thương

Bộ phim Mỹ nói tiếng Việt bất ngờ lấy đi cả tiếng cười lẫn nước mắt khán giả bằng câu chuyện khám phá sức mạnh của những đụng chạm, tiếp xúc.

 

“Chạm” là một kẻ lạ. Nó không thuộc về điện ảnh Việt, ngay cả khi phần lớn diễn viên là người Việt, sử dụng tiếng Việt song song với tiếng Anh.

Chính xác hơn, bộ phim là sản phẩm của dòng phim độc lập kinh phí thấp tại Mỹ. Nó được sáng tạo trong không gian pha trộn các yếu tố văn hóa bản địa và văn hóa nền tảng của người Việt ly hương, và bởi những người Mỹ chính gốc và những người Việt có khả năng nhầm lẫn giữa “chạm” và “sờ mó” khi chuyển nghĩa từ “touch” trong tiếng Anh.

Nhưng “Chạm” là kẻ lạ thân quen. Ít nhất là với hàng ngàn người Việt đang hành nghề làm móng (nails) trên đất Mỹ, làm chủ khoảng 75% số cửa tiệm, gửi về quê hương cả những đồng tiền kiều hối, lẫn câu chuyện mưu sinh vất vả. Nhưng lạ lùng là câu chuyện về họ chưa từng được kể trên màn ảnh trước đây.

Bộ phim đưa người xem khám phá đời sống hàng ngày của tiệm nails có cái tên phô trương “V.I.P”, do bà Bích (Mỹ Lan) – người đàn bà phốp pháp, thực tế và thích buôn chuyện với ba nhân viên Hồng (Bety Le), Quyên (Tuy Thanh) và Linh (Eliza Ngo) – làm chủ. Tâm (Porter Lynn), cô gái xinh xắn, kiệm lời đến xin một chỗ làm. Cô được nhận nhờ bằng cấp và đôi tay khéo léo.
Vị khách đầu tiên của Tâm là Brendan (John Ruby), anh chàng thợ máy nhút nhát đang tìm cách cứu vãn cuộc hôn nhân bế tắc của mình. Để kéo lại những xa cách trong cuộc hôn nhân kéo dài 8 năm, anh quyết định việc đầu tiên cần làm là rửa sạch vết dầu mỡ bám trên những kẽ tay, vốn khiến vợ anh thường phàn nàn.

Không chỉ giúp Brendan giải quyết những vết bẩn, Tâm còn đưa ra những lời khuyên giúp anh hàn gắn những rạn nứt trong mối quan hệ với vợ. Những bàn tay chạm bàn tay, bàn tay chạm đôi chân trong tiệm nails trở thành ngọn nguồn cảm hứng, để bộ phim khởi đi cuộc tìm kiếm sức mạnh của những đụng chạm, tiếp xúc trong mối quan hệ vợ chồng, cha con, người yêu, người lạ…

Trong bộ phim đầu tay của mình, tác giả kịch bản kiêm đạo diễn Nguyễn Đức Minh đã cố gắng khảo sát chủ đề “chạm” trên ba cấp độ. Đầu tiên là những đụng chạm thuần lý tính mà người ta phải đối diện hàng ngày trong công việc hay phép tắc xã giao. Bộ phim vẽ ra một thế giới “nails” nơi sự đụng chạm của những bàn tay chẳng gây ra được xúc cảm lay động nào.

Những người phụ nữ Mỹ điệu đà bàn tán chuyện chồng con và nghi ngờ những cô nhân viên dùng tiếng địa phương để nói xấu mình. Còn những cô nhân viên thích buôn chuyện bằng tiếng Việt như một lợi thế đặc quyền. Giống như những phim hài được xếp hạng “cấm trẻ em” tại Mỹ, sự buông tuồng trong câu chuyện tạo được tiếng cười sảng khoái, nếu người xem không quá khắt khe về những chuẩn mực lễ giáo và chỉ coi đó là chuyện giải trí.

 

Cấp độ thứ hai là những đụng chạm thôi thúc bởi nhục cảm ẩn giấu, hoặc có sức mạnh khơi dậy ham muốn tình dục. Sau nhiều lần bày kế cho Brendan làm chuyện lãng mạn như tặng hoa, tặng quà mà vợ anh vẫn mải mê theo công việc và ngày một xa cách, Tâm quyết định mạo hiểm hơn.

Cô hẹn Brendan về nhà, yêu cầu anh khỏa thân trong bồn tắm để cô xoa đều mái tóc, cọ rửa lưng vai và làm sống dậy năng lượng ham muốn nơi anh chàng đã ủ rũ vì nhiều tháng không gần gũi với vợ. Điều nguy hiểm là bước liều này đồng thời đẩy cả hai đi xa hơn giới hạn của sự giúp đỡ.

Khi những xúc cảm đã trở nên phức tạp, rối trí, câu chuyện giữ được sự tỉnh táo cần thiết khi đan xen cài đặt cấp độ thứ ba của “chạm”, như là chất xúc tác hàn gắn những xa cách, mặc cảm, đưa mọi mối quan hệ về lại với yêu thương và bình yên. Nếu ngày bé, Tâm sợ hãi trước lối giáo dục hà khắc của người cha và tìm thấy sự an toàn khi ôm chân mẹ. Thì hôm nay cô tìm thấy sự mạnh mẽ, yêu thương khi phải chăm sóc người cha cô độc và bại liệt, cũng như sự bình yên bên bờ vai của chàng kỹ sư hiền lành hết lòng thương cô.

Cách bộ phim chuyển tải câu chuyện bằng hầu hết những cận cảnh, gần như không có đại cảnh là điều có thể hiểu, bởi nó được làm với kinh phí thấp, thời gian quay chỉ 18 ngày. Đặc điểm này gây áp lực không nhỏ lên dàn diễn viên trong việc diễn xuất nội tâm. Thật may là đạo diễn không đòi hỏi gì nhiều ở họ. Được chọn đúng vai, dàn diễn viên không ngôi sao diễn xuất những nhân vật đời thường một cách tự nhiên, thậm chí đôi chỗ vụng về. Rõ ràng, sự chân thành đã khiến khán giả quên mất là họ…đang diễn.

Vì những lý do trên, sự xuất hiện đột ngột của “Chạm” trên màn ảnh Việt còn là một bài học nhắc nhớ: người ta có thể làm một bộ phim hay nhờ có câu chuyện hay, mà không cần phải xài quá nhiều tiền cho những trò hào nhoáng.

Trailer Phim "Touch" (Chạm)

29 tháng 3, 2012

Nhịp đập thị trường 29/03/2012

CHUYỆN KHÓ TIN NHƯNG CÓ THỰC: Tôi là người con dâu tội lỗi (Phần I)


Với những người mê nhau thì chỉ cần vài giây thôi, vài phút thôi, một khoảnh khắc thôi đã có thể thuộc về nhau ngay tức thì chứ cần gì tới khoảng thời gian trống vắng bên nhau tới 3 ngày đủ làm nên một thảm họa tình ái. Tôi và anh trai chồng tôi đâu được là trường hợp ngoại lệ...

Kính thưa các anh các chị trong BBT,

Tôi trăn trở rất nhiều lần mỗi khi cầm cây bút lên, ngồi trước trang giấy trắng để bắt đầu bằng câu chuyện khó nói của mình. Tôi cần phải mạnh mẽ lên để quyết định điều hệ trọng cho cuộc đời tôi. Tôi cần phải chia sẻ để xin một lời khuyên của các anh các chị trong tình huống trớ trêu của tôi. Không phải là tôi không đủ can đảm để đối diện với sự thật mà tôi sợ chính mình. Tôi sợ phải phán xét lương tâm tôi một cách tỉ mỷ và bóc tách nhất khi từng chi tiết nhỏ trong câu chuyện của tôi sẽ  dần hiện ra dưới ngòi bút này. Tôi sợ sự thật hiển lộ không thể nào che giấu được nữa và tất cả mọi người thân trong gia đình tôi, bạn bè tôi sẽ nhận ra tôi trong đó.  Không có nỗi sợ hãi nào kinh khủng nhất bằng nỗi sợ hãi chính bản thân mình, lương tâm mình. Bởi sợ người khác, hay nỗi sợ những tác nhân bên ngoài còn có chính mình tự vệ, bằng bản lĩnh của mình, bằng lương tâm, bằng sức mạnh, và bằng cả sự gồng lên để chống trả quyết liệt nỗi sợ hãi đó. Nhưng khi ta sợ hãi chính ta, nghĩa là ta đã bước qua mọi giới hạn có thể.

Tôi sợ bản thân tôi. Nỗi sợ không có giới hạn giày vò tôi hằng đêm ngày. Tôi không thể tìm cách để biện minh cho chính bản thân mình. Nhưng sự thật thì mọi chuyện cũng đã xảy ra theo cách xếp đặt trớ trêu nhất của số phận. Tôi có phải là một kẻ đa tình, hay lăng loàn không thì điều đó còn phụ thuộc vào sự phán xét của các anh các chị, của độc giả khi đọc xong câu chuyện này. Tôi và chồng tôi lấy nhau sau 4 năm yêu nhau. Chúng tôi cùng tuổi, cùng quê, cùng học một lớp ở cấp 3, và cùng vào đại học. Khi vào đại học năm thứ nhất, chúng tôi chính thức yêu nhau, và công khai hai bên gia đình cùng bạn bè mối tình của mình. Tình yêu bắt nguồn từ tình bạn, từ sự đồng cảm tuổi học trò, từ những chia sẻ thời sinh viên nên khá là bền chặt. Không có gì quá ngây ngất, cũng không có gì quá sóng gió hay đau khổ. Hay tại cả tôi và chồng tôi đều yêu nhau lần đầu nên chưa có thêm mối tình nào, hay người yêu cũ để so sánh. Chỉ biết rằng tình yêu khá thuận lợi, hai bên gia đình ủng hộ, bạn bè vun vào, ai cũng bảo chúng tôi là một cặp trời sinh. Tình yêu thuận buồm xuôi chèo mát mái, bạn bè cũng thầm ghen tị với hạnh phúc tròn đầy của chúng tôi.

Chúng tôi cưới nhau ngay sau khi ra trường và đã xin được việc làm ở hai cơ quan gần nhau trong thành phố. Tôi ở cùng gia đình nhà chồng vì bố mẹ chồng tôi được hai người con trai. Người anh cả đi làm ăn xa ở nước ngoài chỉ dịp tết cổ truyền mới cùng vợ và con trai về thăm nhà. Nhà chỉ còn lại chồng tôi nên bố mẹ chồng tôi không đồng ý cho vợ chồng tôi ra ở riêng. Ông bà còn khỏe trẻ, ở với ông bà để sau này ông bà còn hỗ trợ chăm con chăm cháu nội. Đám cưới của chúng tôi vào mùa thu, tháng 10 tuyệt đẹp. Chúng tôi đã ước ao làm đám cưới vào mùa thu, khi những hàng cây khoác lên mình chiếc áo cuối mùa vàng rực nắng. Chúng tôi đã cảm thấy thật yên bình, thanh thản với hạnh phúc không quá gian khó để kiếm tìm và sở hữu. Đám cưới chúng tôi, anh trai của chồng tôi đã cùng với vợ con bay từ bên Đức về dự. Đến lúc này, tôi mới biết anh trai chồng tôi lấy vợ Đức và họ có một cậu con chung lai Âu tuyệt đẹp.
Nhưng vào khoảnh khắc lên xe hoa về nhà chồng cũng là khoảnh khắc tôi bị hút hồn và ám ảnh bới cái nhìn của anh trai chồng tôi trong phút giây đầu tiên hai anh em gặp nhau. Thật quái gở! Tôi không thể giải thích nổi, không có lý do gì để biện minh, không có bất cứ nguyên nhân nào để có thể lơ là vai trò của một cô dâu đang về nhà chồng để quay lại ngoái theo chỉ một ánh mắt. Tôi không biết nữa, không kiểm soát được, không tự chủ được. Có một cái gì đó bỗng dưng rạn nứt, rồi đánh vỡ tan cuộc sống bình lặng, cảm xúc bình lặng của tôi chỉ sau một cái nhìn. Có một cái gì đó như luồng điện giật chạm vào xương sống tôi, chạy lên tận tim óc tôi sau cái nhìn của ánh mắt giao nhau. Anh trai chồng tôi sững người trong giây lát khi bắt gặp ánh mắt của tôi. Còn tôi thì như bị hút hồn chặt vào ánh nhìn của anh trai chồng. Tôi bủn rủn và chạm vào một cảm giác vỡ vụn…

Có vẻ như cảm giác chông chênh trong và sau đám cưới đã chiếm trọn tôi. Bởi vì gần như sau khi cởi bỏ bộ quần áo cô dâu, tôi trở thành thành viên mới trong gia đình chồng và hằng ngày tiếp xúc với gia đình anh trai chồng trong bữa cơm, giây phút đoàn viên bên bàn ăn, hay bàn trà buổi sáng, hay những buổi tối ấm áp quây quần cả gia đình. Tôi rụt rè, khép nép và khách sáo hơn khi có gia đình anh trai chồng hiện hữu. Mặc dù với bố mẹ chồng, chồng tôi là những người quá thân thuộc trong suốt quá trình 4 năm yêu nhau và ở bên nhau. Thế nhưng không hiểu sao, khi anh trai chồng tôi xuất hiện, tất cả như một lớp thủy triều mạnh mẽ đã trùm lên bãi cát vốn có những lối mòn, những vệt sóng lăn và xóa tan đi những dấu tích kiên nhẫn trước đó. Tôi trở nên khác lạ ngay với cả chính bản thân mình.

Tôi không ngờ chồng tôi lại có một người anh trai trái ngược chồng tôi từ ngoại hình lẫn tính cách cho dù họ là hai anh em ruột thịt. Chồng tôi da trắng, dáng người đậm, thấp, tóc thẳng, rẽ ngôi, trán cao, mắt sáng và miệng lúc nào cũng tươi cười vui vẻ. Tính cách của chồng tôi chu đáo, nhẹ nhàng và nghiêm túc. Anh trai chồng tôi tóc xoăn thả dài hơi bụi bặm nghệ sỹ. Cặp mắt to sâu và buồn mênh mang ẩn dưới cặp lông mày rậm nên anh có một cái nhìn ngay lập tức hút hồn người khác. Cặp môi dày và rộng khoe hàm răng trắng trên nước da nâu như đồng hun. Dáng người của anh trai chồng tôi dong dỏng cao, trông anh mang dáng dấp của đàn ông Trung Đông nhiều hơn là Việt Nam. Anh trai chồng tôi có thú chơi vĩ cầm. Lúc nào trong hành trang của anh trai chồng tôi cũng có chiếc đàn vĩ cầm. Tuần trăng mật của tôi lùi lại theo yêu cầu của bố mẹ chồng để gia đình tôi được đoàn tụ  bên nhau sau bao lâu xa cách.

Những buổi tối, sau bữa ăn, anh trai chồng tôi thường kéo vĩ cầm cho bố mẹ và cả nhà cùng nghe. Ở nước ngoài, vợ chồng anh trai chồng tôi làm việc ở một sở chứng khoán. Công việc khác hẳn với những thú vui và đam mê của anh. Vợ của anh trai chồng tôi là một cô gái Đức, biết tiếng Việt rất ít và cũng ít nói, ít bộc lộ cảm xúc. Chị ấy thích ngồi Interrnet và tham gia các trò chơi trực tuyến hơn là nghe chồng kéo vĩ cầm, hay lang thang vào rừng cùng chồng để săn chim. Anh trai chồng tôi còn có thú săn chim.

Mấy ngày về Việt Nam dự đám cưới em trai và ở chơi cho qua tết cổ truyền, hai gia đình tôi và anh trai chồng tôi thường tổ chức những chuyến dã ngoại về cánh đồng làng để săn chim ngói và chim cu đồng. Cuộc sống tự do phóng khoáng của anh trai chồng tôi đã vô tình choán ngợp lấy cuộc hôn nhân của vợ chồng tôi trong những ngày đầu tiên này. Và thật đáng sợ biết bao, dù không hề muốn, dù không cố tình, dù đã chế ngự cảm xúc thì tôi vẫn bị cuốn hút theo cuộc sống của anh trai chồng tôi và cùng say sưa tham gia tất cả các trò vui một cách say mê và thích thú.
Tôi đã có cảm giác mình chưa bao giờ hạnh phúc đến thế, tôi đã cảm ơn chồng tôi có một người anh trai tuyệt vời, cảm ơn số phận đã cho tôi về làm dâu và trở thành em dâu của anh trai chồng tôi. Tôi vẫn hạnh phúc, mặn nồng ân ái cùng chồng trong những tháng ngày đầu tiên của cuộc hôn nhân mà trong trái tim, tâm hồn tôi choán ngợp hình ảnh của anh trai chồng. Tôi không hiểu và không hình dung được khái niệm của câu nói “Đồng sàng dị mộng” là gì, hay sống bên một người mà vay mượn toàn bộ cảm xúc từ người khác. Tôi như một người say điên đảo, say lử đử trong men say độc địa nhưng quyến rũ ngọt  ngào mà ngay cả giây phút đó tôi cũng không thể phân biệt nổi tôi đang say hạnh phúc với chồng tôi, hay với anh trai chồng tôi.

Tôi đã có một mùa trăng mật đắm chìm trong thứ men say độc lạ ấy khi cuốn theo cuộc sống bên nhà chồng, cuốn theo niềm say mê của anh trai chồng và thả hồn mình phiêu dạt… Anh trai chồng tôi đã dành cho vợ chồng tôi món quà cưới là 2 chiếc vé du lịch tuần trăng mật ở Đức. Ăn Tết Nguyên đán xong, chúng tôi sẽ bay sang Đức cùng vợ chồng anh trai. Sau này tôi cứ nghĩ giá như tôi biết kiềm chế bản thân mình, biết dừng lại, đừng đánh thức tôi theo tiếng gọi hoang dã nơi trái tim; giá như tôi biết tỉnh táo lường trước mọi sự quyến rũ của cảm xúc giữa đàn ông và đàn bà, thì tôi đã tránh được những tình huống có thể mang lại đau khổ cho đời mình. Giá như tôi nhận ra tôi đã say mê người đàn ông là anh trai chồng tôi như một cơn say dữ dội của tình yêu sét đánh, thay vì yêu và say mê người chồng mới cưới của tôi thì tôi đã bảo chồng tôi từ chối chuyến đi Đức. Nhưng số phận đã sắp đặt chúng tôi chặt chẽ trong con thuyền đời của nó mà chúng tôi không có cách gì dứt ra được.

Ngày mồng 4 Tết, hai gia đình chúng tôi cùng lên một chuyến bay sang Đức. Không biết trong chuyện này số phận đã cố tình run rủi để xô tôi vào biển sóng tình oái oăm và trái khoáy khiến cho tôi rốt cục cũng bất lực nhắm mắt đưa chân chăng khi đã vô tình tạo nên những trục trặc của chuyến đi. Khi chúng tôi đang làm thủ tục lên máy bay thì chồng tôi bị trục trặc giấy tờ không thể lên máy bay cùng chuyến được. Vì thời gian quá gấp rút, tôi đành lên máy bay bay cùng gia đình anh trai chồng và để lại chồng tôi khắc phục giấy tờ và bay sau. Vé mời trong thị thực chỉ có 15 ngày, thế nhưng chồng tôi loay hoay mất 3 ngày đế khắc phục sự cố giấy tờ mới bay sang cùng tôi được. Trong 3 ngày đó, vợ chồng anh trai chồng tôi đã thu xếp khá nhiều thời gian để đưa tôi đi chơi đây đó cho tôi đỡ buồn. Vì không rành tiếng Việt, với lại cuộc sống, thói quen, sở thích của vợ anh trai chồng tôi cũng khác với người Việt nên chị ấy đã đề nghị chồng mình đưa em dâu đi chơi đây đó thăm thú cảnh vật nơi trời  Âu.

Trời ơi, ai cũng biết rằng, với những người bị tiếng sét ái tình giáng xuống đầu thì có cố gắng cưỡng lại, chống lại kiểu gì cũng bị gục ngã. Với những người mê nhau thì chỉ cần vài giây thôi, vài phút thôi, một khoảnh khắc thôi đã có thể thuộc về nhau ngay tức thì chứ cần gì tới khoảng thời gian trống vắng bên nhau tới 3 ngày đủ làm nên một thảm họa tình ái. Tôi và anh trai chồng tôi đâu được là trường hợp ngoại lệ. Trong ngày thứ hai, khi anh lái xe đưa tôi đi chơi dã ngoại ở cánh rừng sồi gần nhà, chúng tôi đã không thể cưỡng lại được ngọn lửa tình hừng hực cháy. Khi đã run rẩy trong vòng tay của anh trai chồng và đắm mình đê mê một cảm xúc chưa bao giờ tôi bắt gặp trong nụ hôn sâu bỏng rát trên môi, làm cho cả hai thân thể chúng tôi rùng mình run lên bần bật, anh trai chồng tôi đã thốt lên: “Lạy trời, con làm sao thế này, con đã làm gì với em trai con thế này?”. Những tiếng than hối lỗi “Con đang làm gì thế này” vỡ òa và ngã ríu vào nhau trên thảm cỏ xanh trong cánh rừng… và điều gì đã khát khao trong thầm kín, trong vụng trộm ý nghĩ thôi, giờ đã vỡ bung ra… (Còn nữa...)
                                                                                                                                            (Theo CAND)

28 tháng 3, 2012

Nhịp đập thị trường 28/03/2012

NHỊP SỐNG IRS: IRS thông báo nghỉ giao dịch nhân dịp Giỗ Tổ Hùng Vương

Nhân dịp lễ Giỗ Tổ Hùng Vương (Mồng 10/03 Âm lịch), Sở Giao dịch Chứng khoán TP.Hồ Chí Minh và Sở Giao dịch Chứng khoán Hà Nội sẽ nghỉ giao dịch vào Thứ Hai ngày 02/04/2012 (Nghỉ bù theo Luật Lao động)  và tổ chức giao dịch bình thường trở lại  vào Thứ Ba ngày 03/04/2012.

Theo đó, CTCP Chứng khoán IRS cũng sẽ nghỉ giao dịch vào Thứ Hai ngày 02/04/2012 và tổ chức giao dịch bình thường trở lại vào Thứ Ba ngày 03/04/2012.

IRS xin trân trọng thông báo và kính chúc Quý Nhà đầu tư có kỳ nghỉ lễ vui vẻ, hạnh phúc!

NGỤ NGÔN GIỮA ĐỜI THƯỜNG: Vì sao dân “ấp chứng” ưa lướt lát?





Có 10 lý do giải thích vì sao dân "ấp chứng" nội ưa lướt lát.
    Hôm trước, ĐTCK viết chuyện ông D. Hoang Quan, Tổng giám đốc Công ty A.I Capital kể rằng, ông tham khảo nhiều nhà đầu tư có tài khoản từ 10 tỷ đồng trở lên và thấy, cứ 10 người Việt Nam thì có ít nhất 7 người không có ý định đầu tư dài hạn vào TTCK, vì cùng một lý do: không tin DN!
    Thú thật là trong cái sự nghiệp “trồng cây gì, nuôi con gì” dăm bảy năm nay, mình cũng hơi thích… giống ngắn ngày. Chỉ là nếu đem cái sự nhăm nhăm “ai nhanh tay bán bằng tay em” mà đổ hết lỗi lên đầu các bác DN thì oan quá. Dù rằng, những sự vụ kiểu như DVD, SHN… vân vân và vân vân… luôn khiến bà con giật thột!
    Mình đồ rằng, máu chơi T+ thật ra là do thung thổ xứ ta nó thế. Kiểu như Bưởi Năm Roi mang ra… Thái Bình trồng thì cũng chỉ còn hai, ba roi là cùng. Chứng cứ là cũng ở sàn Việt, nhưng ông D. Hoang Quan hỏi 10 bác Tây thì chỉ có 3 bác thích nay trồng, mai hái. Vậy thì thung thổ thế nào mà tạo ra những nhà đầu tư… nhanh nhẹn làm vậy?
    1. Dân ta vốn thoát thai từ nền văn minh lúa nước. Trời đất lại lắm thiên tai, bão lũ. Có trồng cấy trên thị trường bậc cao thì vẫn “xanh nhà hơn già đồng” là thượng sách.
    2. Nước ta xứ sở nhiệt đới, nóng ẩm mưa nhiều. Trời mà vừa nóng, vừa nồm như mấy hôm rồi thì đến gà mái còn đẻ ra những quả trứng luộc nữa là con khoán. Hỏa vượng thì công tâm, dẫu sàn chứng có điều hòa chạy vù vù đi nữa thì cái bệnh nhấp nhổm tay chân nó cũng cứ phát ra đằng… bàn phím. 
    3. Ông Warren Buffett bảo, “TTCK được thiết kế để chuyển tiền từ người tích cực sang người kiên nhẫn”. Nhưng điểm lại kinh nghiệm dân gian xứ ta về tiền thì sẽ thấy toàn chuộng tốc độ. Nào là “đồng tiền đi trước là đồng tiền khôn”, “đồng tiền đi liền khúc ruột”, đến ông Trạng Quỳnh còn bảo, tiền múa, Chúa (cũng phải) cười cơ mà. Vậy nên ở Việt Nam, cái câu trên của ông Buffett chưa nổi tiếng bằng châm ngôn: “Con se sẻ trong lòng bàn tay còn thật hơn con phượng hoàng đậu trên mái nhà”.
    4. Nếu các bạn để ý, “lịch nôm” của người Việt chỉ tính có ba ngày: hôm nay, ngày mai, ngày kia… Tâm lý bất quá tam đã hằn vào từng nếp nhăn trong não. Cơm ba bát là thôi, dù no dù đói; thuốc ba thang là dừng, dù bệnh dứt hay còn… Người Việt chơi chứng giữ được đến T+4 đã là công của nhà quản lý lắm lắm. Không tin cứ thử áp dụng T+0 mà xem. CTCK lại chả phát sốt vì dân tình sáng mua, chiều bán.
    5. Hồi bé hầu hết chúng ta đều chơi bóng đá. Nhưng hãy nhớ lại các trận bóng làng. Luôn luôn là những đứa giỏi nhất (hoặc có uy nhất) sẽ được đá tiền đạo, kém hơn một ít thì ở giữa làm tiền vệ, lau nhau cho làm hậu vệ, còn đứa nào tệ nhất đẩy xuống thủ môn. Đơn giản: chỉ tiền đạo mới có bóng để ghi bàn và dễ ghi bàn nhất. Vậy là đứa nào cũng hau háu lao lên để ghi bàn hoặc thể hiện kỹ thuật cá nhân, mong “đại ca” nhìn nhận lại để được xếp ở vị trí dễ đá vào gôn. Cái cảm giác “ghi bàn” thường xuyên trong chứng khoán nhiều ma lực lắm. Tâm lý “dâng lên” săn đuổi cổ phiếu nóng để rồi nhanh chân đá… phản lưới nhà cũng chỉ là thói quen tạo nên tính cách, tính cách tạo nên số phận mà thôi!
    6. Theo kết quả đo lường “Chỉ số tập trung Wrigley” do Research International công bố, chỉ 28% trong hơn 300 người được phỏng vấn ở Việt Nam có thể tập trung hoàn toàn trong những hoạt động hàng ngày, 72% còn lại nhấp nhổm đã thành bản tính… Đây là tỷ lệ thấp nhất ở các nước châu Á. Đã hay bám sàn mà thiếu tập trung thì chỉ có mỗi cách là nhanh tay, nhanh mắt chứ không thì có ngày đại họa. 
    7. Chơi chứng khoán ở Việt Nam, cái được để ý nhiều nhất là động thái của… ông bên cạnh. Cả làng lướt sóng, mình không lướt thì để nó bán mất à. “Khi đám đông lên tiếng thì chân lý lùi bước”. Chẳng nhớ vĩ nhân nào đã nói điều này, nhưng để thông cảm cho đám đông thì cách hay nhất là gia nhập đám đông đó. Từ đầu năm đến giờ, thị trường đến là lắm sóng, sóng tái cơ cấu, sóng CPI, sóng lãi suất, sóng hôi của (nhân sốt thâu tóm), rồi sóng hoàn nhập… Chạy theo sóng mà không lướt thì chỉ uống no nước rồi… chìm!
    8. Như bác tư lệnh ngành tài chính bảo, chứng khoán còn đang tuổi thiếu niên, nhà đầu tư cũng đa phần trẻ, sức lực còn nhiều, dễ động chân động tay. Lại thêm nguyên cớ nữa là chứng khoán xứ ta tin đồn đa phần đều… chính xác. Mà khi đã nghe tin đồn thì dễ bất an và... bỏ của chạy lấy người. Cái câu châm ngôn “bạn càng chăm chỉ, bạn càng may mắn” luôn được hiểu theo nghĩa, “chăm lướt thì chóng giàu”!
    9. Trong từ điển bách khoa toàn thư TTCK, từ “lấp lửng” luôn đắt hàng: DN lấp lửng kế hoạch trả cổ tức, úp mở dự án để gọi vốn cổ đông; CTCK lấp lửng chuyện tách bạch tài khoản; cơ quan quản lý úp mở về chính sách mới… vân vân và vân vân… Như bác tổng SHN vừa rồi đấy, lấy tiền DN cho vay vô tội vạ, bán cổ phiếu ầm ầm, đến khi bị bóc mẽ thì lấp lửng, “đây cũng là cơ hội để các bạn sở hữu cổ phần giá rẻ của chúng tôi”. Đã hay nghe lấp lửng thì dân tình thích… bỏ lửng cũng là bình thường.
    10. Dù chiếc máy bay có hiện đại thế nào cũng không thể cùng lúc bay cả lên phía Bắc, cả xuống phía Nam. Nhưng nó hoàn toàn có thể bay lần lượt từ Nam chí Bắc. Nước cũng vậy, khi đun sôi có thể pha trà, khi làm lạnh có thể thành đá. Nhưng không thể cùng một lúc nó vừa pha trà vừa thành đá. Chỉ có thể đun nóng pha trà sau đó đặt vào tủ lạnh, ta sẽ có được nước trà lạnh. Với chứng khoán Việt Nam, tiền có thể rất dễ dàng chuyển thành cổ phiếu, nhưng không phải lúc nào cổ phiếu cũng có thể chuyển thành tiền. Không lướt sóng nhanh thì rất dễ phải… trượt băng. Cứ nhìn “sân băng” OTC dày cả thước thì rõ cả!
    Tóm lại, các cụ bảo, “non sông dễ đổi, bản tính khó dời”. Mà ở nước mình vẫn thế. Tâm lý đi tắt đón đầu có phải của riêng dân chứng khoán đâu mà phải lăn tăn nhỉ?       
    (ĐTCK)

27 tháng 3, 2012

Nhịp đập thị trường 27/03/2012

KHÔNG GIAN VĂN HÓA: Nét bình dị của Hà Nội trong những sáng mùa đông

Đây là những bức ảnh của tôi ghi lại những buổi sáng mùa đông ở Hà Nội, có thể chỉ là những hình ảnh bình thường ta vẫn thấy nhưng lại mang nhiều nét đẹp bình dị thân thuộc nhưng nhiều người trong chúng ta đã vô tình bỏ qua.

Hà Nội thường ngày có những nét đẹp rất riêng mà không phải bất cứ ai sống ở thủ đô cũng nhận ra và dừng lại chiêm ngưỡng. Đó có thể là những buổi sáng mùa đông, nghe gió bấc lùa vào cửa sổ, chợt thấy không gian yên tĩnh lạ thường. Không còn những xô bồ, ồn ã, ta lang thang trên con phố nhỏ, để cảm nhận một nét đẹp bình dị rất đỗi thân quen.
 Hồ Gươm yên ả lặng lẽ trong những sáng mùa đông.
 Dù tiết trời lạnh lẽo nhưng hai cụ ông này vẫn giữ thói quen đi bộ quanh hồ Gươm và trò chuyện với nhau.
  Bữa sáng bên gánh hàng rong trên hè phố cổ.
 Ngồi nhâm nhi một ly cafe vỉa hè, với tờ báo mới trên tay
 Hát thánh ca sáng Chủ nhật ở Nhà thờ Lớn.
 Những chiếc xe đạp hối hả từ chợ hoa đêm Quảng Bá tỏa đi khắp phố phường.
 Những bông hoa tươi tắn rực rỡ khoe sắc trong ngày đông, trên một ngõ nhỏ nào đó.
 Gió thổi lạnh buốt qua hàng cây ven hồ Tây.
  Lễ kéo cờ trên quảng trường Ba Đình lúc 6h một buổi sáng đầu đông. Đây là nghi lễ trang nghiêm mà bất cứ ai đến Hà Nội cũng muốn một lần được chứng kiến.
 Một chút nắng đông ấm áp sau cơn mưa. Đường Phan Đình Phùng lại chứng kiến dòng người tấp nập bắt đầu một ngày mới.
(Zing)

26 tháng 3, 2012

Nhịp đập thị trường 26/03/2012

KỸ NĂNG SỐNG: 7 việc quan trọng nhất cần làm trong mỗi buổi sáng

Bạn có biết rằng trong ít hơn 30 phút, bạn có thể hoàn thành toàn bộ các hoạt động có thể đảm bảo một nguồn năng lượng vô tận cho suốt cả ngày của bạn?

Những vận động và việc lựa chọn đúng loại thức ăn vào buổi sáng, lúc bắt đầu của ngày mới sẽ dẫn đến một triển vọng tích cực là giúp bạn tập trung trong cả ngày. Những thói quen tốt vào buổi sáng sẽ cho bạn tận hưởng cả một ngày làm việc hoặc nghỉ ngơi mà không làm xáo trộn lịch trình theo kế hoạch của mình. Và trên tất cả, những "khởi động" vào buổi sáng sẽ giúp quá trình trao đổi chất trong cơ thể bạn làm việc tốt nhấ, giúp bạn tăng thêm lượng calo...

Và những hoạt động cho buổi sáng bạn cần thực hiện là...

- Khởi đầu buổi sáng với các màu sắc: Các chuyên gia cho rằng nếu bạn nhìn thấy một màu sắc tươi sáng, sôi động ngay khi bạn mở mắt vào buổi sáng thì bạn có xu hướng cảm thấy một sự đột biến bất ngờ của năng lượng, mà thậm chí đủ cho cả một ngày dài của bạn. Vậy thì tại sao không chọn cho mình chăn gối màu đỏ tươi, hoặc màu da cam nhỉ? Hoặc nếu bạn thích thử nghiệm với thực phẩm, hãy chọn cho mình những món ăn hoặc ly nước trái cây với màu sắc hấp dẫn, phong phú từ quả lựu, việt quất, cam.

- Hình dung những gì cần làm trong ngày: Hãy thử hình dung trong đầu những gì bạn cần làm trong ngày với một tâm trạng hết sức thoải mái, không căng thẳng. Điều này sẽ giúp bạn hoàn thiện kế hoạch cả ngày một cách tốt hơn. Hãy tự hỏi mình những điều gì thú vị cần thực hiện trong ngày và suy nghĩ tích cực về việc cung cấp năng lượng cho cơ thể để hoàn thiện những việc đó.

- Thở sâu: Thức dậy sớm với một vài người cũng là một điều khó khăn. Tuy nhiên để ngăn ngừa bệnh tật, bảo vệ sức khỏe, bạn nên dậy sớm đều đặn hàng ngày. Khi thức dậy, hãy dùng vài phút để tập thở sâu để giúp đầu óc bạn minh mẫn, tỉnh táo, cơ thể thoải mái.

- Uống nước: Nhấm nháp một ly nước khi bạn thức dậy để hỗ trợ việc "tái nhập kho" chất dịch mà cơ thể đã bị mất qua đêm. Ngay cả khi cơ thể bị giảm một phần trăm duy nhất trong lượng nước tích trữ trong cơ thể cũng có thể khiến bạn mệt mỏi cả về thể chất và tinh thần. Vì vậy, duy trì mức độ nước trong cơ thể của bạn bằng cách uống 8 đến 10 ly trong một ngày.

- Phơi nắng buổi sáng: Ngay khi bạn thấy các vệt đầu tiên của ánh nắng mặt trời, gió đồng hồ sinh học của bạn hạn chế tiết ra melatonin (một hormone làm cho bạn buồn ngủ). Vậy nên, hãy bước ra ngoài ánh nắng mặt trời vào buổi sáng hoặc đọc báo bcạnh một cửa sổ đầy nắng sẽ giúp bạn tỉnh táo, lại hấp thụ vitamin D tự nhiên tốt cho cơ thể.

- Bắt đầu các hoạt động thể chất: Chạy bộ, đi bộ hoặc thực hiện các động tác thể dục trong vòng 30-45 phút buổi sáng sẽ là rất tốt cho sức khỏe. Mặc dù chúng ta vẫn biết những lợi ích vô tận của tập thể dục, nhưng tập thể dục dưới ánh sáng mặt trời buổi sáng là một cách tuyệt vời để bắt đầu một ngày!

- Tắm vào sáng sớm: Tắm vào sáng sớm cũng kích thích hệ thống thần kinh của bạn hoạt động tốt, giúp bạn cảm thấy thoải mái hơn.