29 tháng 12, 2011

NGỤ NGÔN GIỮA ĐỜI THƯỜNG: Giáng sinh của... Vịt cồ


Giáng sinh năm nay là một Giáng sinh buồn của vịt chứng khoán, bởi tiếng kêu của nó đã không còn được ai để ý. Sự thiếu vắng của "tin vịt" cũng báo hiệu sự ảm đạm và giá buốt của TTCK Việt Nam.
* Năm hết tết đến, chạy đâu mà xao xác thế vịt?
- Úi giời, rét mướt sầm sập, H5N1 về đến nơi. Chạy thôi.
 Đêm Giáng sinh mà. Chúa lòng lành ban phúc cho tất cả chúng sinh. Vịt cứ đứng lại tí đã…
- Thì đứng, chuyện gì?
 Noel này có gì hay ho không?
- Quá nhiều. Không nghe câu "ba người đàn bà cộng với một con vịt là thành cái chợ" à? Chuyện nước ngoài nhé? Anh có biết bọn trẻ ở làng Llangack, miền Tây nước Anh dùng mẹo gì để nhận được nhiều quà không?
 Mẹo nhận quà à? Nói nhỏ với vịt. Mấy mùa Noel qua, dân chứng khoán bọn tôi cắt quà rồi.
- Đây là chuyện trẻ con. Hàng năm cứ đến dịp này, lũ trẻ làng ấy thường bày hình nộm bà già Noel ra trước cửa nhà, hy vọng rằng ông già Noel ghé vào nhà mình sớm hơn những ngôi nhà khác. Gần đây, bọn chúng còn thay bà già Noel bằng hình nộm công chúa Tuyết để trẻ trung, hấp dẫn hơn...
 Thì đàn ông, các anh, ông, bác, cụ… trai nào chẳng thích những cô trẻ đẹp, đã thế lại hay sĩ diện trước phái yếu...
- Nhưng theo như chỗ tôi biết thì làm gì có bà già Noel nhỉ. Kẻ thù lớn nhất của phụ nữ là tuổi già và lỗi mốt. Chị em nào chịu được tứ thời mỗi bộ đỏ choét, suốt ngày chui ống khói, tóc thì phơi ra trắng xóa…
 Cũng phải. Cứ như tôi mà suy, thì có vợ rồi, ông già Noel gan trời hay sao mà cưỡi hươu lang thang cả đêm năm này qua qua năm khác thế. Thôi quay về chuyện xứ ta đi vịt…
- Ơ, anh không biết tin gì à? Ở TP. HCM, người ta đang rầm rộ thông báo tuyển ông già Noel đấy. Lương cao, vị trí ổn định, cơ hội thăng tiến tốt…, mà vẫn đang thiếu ứng viên.
 Quá hay. Tôi phải đi kiếm cái tết mới được.
- Khoan, anh đủ bằng chưa? Hồ sơ xin việc phải có đủ chứng chỉ chui ống khói, có khả năng ôm bịch quà chen xe bus không bị méo, có kinh nghiệm chống móc túi, chống đinh tặc, có phụ tùng bơi lặn để tác nghiệp nơi triều cường, có thị lực cỡ 12/10 để phân biệt ống khói với ống cống, có thể lực chịu được…
 Thôi, thôi, tôi vái cả nón. "Lang thang qua miền giáo đường dấu yêu" với đủ thứ cạm bẫy thế thì tổn thọ lắm.
- Tôi còn nghe rằng, cô người mẫu "nuy vì môi trường" đang dự định kiện một loạt báo mạng vì tội… dìm hàng!
 Đùa à? Chuyện ấy qua lâu rồi cơ mà?
- Cô ấy mới phát hiện ra, ngay cả giới khoa học nổi tiếng khô khan cũng đã có truyền thống… lộ hàng từ trước Công nguyên. Thời ông Acsimet nhông nhông "Eureka, Eureka", ngoài đường…
* Còn gì hay ho không?
- À nghe đâu, để bà con chứng khoán các anh an tâm vui tết, có hiệp hội nhà đầu tư đang đề xuất đưa các từ như "xăng dầu", "điện" vào danh mục nhạy cảm, hạn chế sử dụng. Hiệp hội này cũng đề nghị, từ nay về sau nên dùng những cụm từ chung chung như "nhiên liệu hóa lỏng", "năng lượng", để tránh tình trạng… sốc phản vệ!
* Úi giời. Còn có chuyện ấy nữa cơ à?
- Tin thì tin không tin thì thôi. Còn chuyện này nữa. Tin buồn cho các đồng chí lâu nay vẫn bỏ ra bảy tám trăm ngàn bạc để chén một bát phở bò kobe…
 Sao, giá phở lên bạc triệu rồi à? Chả vấn đề gì, các đại gia ăn chơi sợ gì mưa rơi.
- Vấn đề không phải là giá cả. Nhà đài vừa chính thức thông báo, Việt Nam chưa chính thức nhập khẩu lô thịt bò Nhật Bản nào…
 Nghĩa là…
- Là từ trước đến nay các bác toàn chén phở… vịt.
 Thú nhỉ. Bò kobe hóa ra là Bò (thật) không (phải) Bê. Mà bỏ qua các đại gia đi. Trò chuyện mãi mà nãy giờ mà tôi chả biết nên gọi vịt là anh hay chị?
- Ô hay, sao lại anh hay chị. Tôi là vịt cồ. Gọi là chị, tôi cạp cho một cái chứ đùa.
 Đừng nóng, hỏi thế là vì từ trước đến nay, chả hiểu sao anh em cứ gọi chị em là… vịt giời?
- Phân biệt giới tính ấy mà. Họ mỉa là chị em thích tụ tập, cạc cạc, nói nhiều…
 Nhưng hồi còn bé, đứa nào bảo tôi là "mày trông giống như con gái ấy" thì tôi cũng điên thật.
- Này anh,  Warren Buffett cũng đầu tư như con gái đấy?
* Ô, vịt còn biết cả Buffett cơ à?
- Quá rõ. Tôi hỏi anh, điều gì làm nên Buffett?
* Thì ông ấy là sư phụ của giới đầu tư trên thế giới.
- Nhưng liệu ông ấy có trở thành sư phụ bằng cách lúc nào cũng mua mua bán bán, mắt dí sát bảng điện, tai căng ra nghe ngóng tin vịt, nhiệt huyết testosterone đàn ông ứ đầy, dồn cảm xúc xuống từng cú ghi lệnh?
* Thì dân cò con như bọn tôi thiếu tiền bạc nên phải margin, thiếu thông tin nên phải hóng hớt, thiếu thời cơ nên phải rình rập tin đồn. Nhưng tôi cũng có nghe Warren Buffett nói rằng, trong đầu tư, tính cách quan trọng hơn sự thông minh.
- Đúng vậy. Tính cách đầu tư của ông ấy thiên về giới nữ với câu châm ngôn bất hủ "Hà Nội không vội được đâu". Trong khi đó, một nghiên cứu cho thấy, đàn ông tham gia giao dịch thường xuyên hơn phụ nữ đến 45%. Đồng thời, nghiên cứu cũng chỉ ra testosterone chính là thủ phạm thúc đẩy tâm lý cờ bạc, ăn thua đủ, bầy đàn!
* Nhưng anh em mà thiếu testosterone hóa ra thành chị… Bảo Bảo hết à? Với lại, tôi đồ rằng, có mang cái tâm lý nữ ấy sang Việt Nam, Warren Buffett cũng vẫn… đám đông như thường. Ở xứ mình, đám đông tham lam thì ta phải sợ hãi, đám đông sợ hãi, chắc cũng phải sợ hãi theo. Thị trường hôn mê sâu thế này, không sợ mới lạ!
- Thấy bảo vừa rồi có sản phẩm gì hay lắm, quỹ mở quỹ đóng, rồi T+, T- gì đấy được cho là "thần dược" hỗ trợ thị trường kia mà?
* Tôi giờ chả tin vào thứ thần dược nào. Thị trường đang "lờn thuốc" hoặc chính bác sĩ đã bị ốm.
- Anh chẩn bệnh thì phải khám sâu chứ, khơi khơi thế nào được?
* Nhà báo có thấy năm nay, họ nhà vịt trên thị trường gần tuyệt chủng rồi không?
- À đúng. Hôm trước tôi có đem thắc mắc này hỏi một bác đức cao vọng trọng. Bác ấy bảo, năm nay vịt cồ ít là do thị trường đã minh bạch hơn đấy anh vịt ạ.
* Nói vịt sợ trời sáng mà không đi kiếm ăn thì tôi e còn có điều phiến diện. Tin đồn có thể sau đó là sự thật, cũng có thể sinh ra từ sự lo ngại, thậm chí sợ hãi. Nhưng có một điểm chung là nó có xuất phát điểm từ sự mơ hồ. Khi mọi thứ đã rõ ra là vẫn giảm một cách bền vững thì cần gì đồn với đại.
- Chả nên phủ nhận cố gắng của người ta, anh vịt ạ.
* Cạc, vịt có nhiều loại, vịt mào, vịt mỏ nhọn, vịt biển. Phân theo địa lý thì có vịt cỏ Vân Đình, vịt bầu Xiêm La, vịt nhà, vịt đồng... Riêng vịt chứng khoán thì không sợ H5N1. Có sợ chăng là sợ chả ai thèm để ý.
- À, lại hội chứng sợ bị lãng quên đây mà. Một đức tính của những người quan trọng!
* Không quan trọng thì cũng chẳng có ai tẻ nhạt ở trên đời. Vịt kêu mà không tác dụng gì thì phí một đời vịt à?
- Cũng phải, mấy năm trước, người ta kêu ca về tin vịt. Nào là"sốt" tin vịt, nào là vịt cồ lang thang khắp thị trường. Hết tổng giám đốc này bị bắt đến CEO kia ôm tiền bỏ trốn, hết đội lái này đánh lên lại đến quỹ nọ dìm hàng… Chống mãi không xong, người ta kêu gọi sống chung với tin vịt như sống chung với lũ… Thế bây giờ họ hàng nhà anh trôi dạt phương nào?
* Thì vịt chứng khoán cũng thuộc họ vịt chạy đồng. Đồng khô cỏ cháy, vịt đang phải bỏ "chứng" chạy lấy thân.
- Ý anh là…
* Là người ta nản đến độ chả thèm nuôi vịt nữa rồi… Nhưng tôi chỉ lo dân chứng khoán cò con các anh, vào một ngày xấu trời nào đấy, lại ngồi ngửa mặt lên trời mà than rằng, vịt hỡi, vịt ơi, xuất hiện đi…
- Nhưng anh xuất hiện thì có lợi gì nhỉ?
* Này nhé, tôi cho anh câu này coi như món quà Noel. Anh cứ lên diễn đàn chứng khoán. Bao giờ thấy cò vạc đông như trảy hội, nay tin vịt này, mai tin hóng hớt khác… Cạc cạc ầm cả lên thì đích là thị trường sắp có biến và "mùa giá buốt sẽ qua mau". Đồ thị tâm lý đầu tư chuẩn ở xứ ta đấy.
(ĐTCK)

0 comments: