Quê hương
1. Tất cả những gì mua được ở chợ̣ Đồng Xuân, bạn đều có thể mua được ở chợ Bến Thành.
2. Khi một kế hoạch được thông báo chỉ cần năm tháng nữa là xong, bạn cứ yên tâm là cần ít nhất năm năm nữa.
3. Khi vào tiệm mua một món nào đấy, bạn có thể bị mắng là đừng cậy có tiền hoặc bị đốt vía.
4. Đi bộ hoặc dựng xe trên vỉa hè phải cẩn thận, vì đó là quầy hàng của người ta.
5. Khi ăn bánh cuốn Thanh Trì, phải biết nó được làm ở nhiều nơi, trừ Thanh Trì.
6. Bạn sẽ được gọi là “sếp”, mặc dù chả lãnh đạo ai cả, chỉ cần bước vào một quán karaoke.
7. Khi bị ai đó đụng vào - nhất là thanh niên - để an toàn, bạn nên xin lỗi trước.
8. Giấy vệ sinh là giấy dùng để chùi đũa hoặc lau miệng.
(St)
Giám khảo không chịu: Hmm, lấy gì xác nhận cho cô. Ra nhờ mấy trung tâm chuyên môi giới lấy chồng Đài Loan check à?
- Dạ thưa, không ạ. Chả là thế lày, em xin kể tuần tự:
Anh hỏi em:
- Chuyến đi K9 ấn tượng nhất với em điều gì?
Em nhìn anh và hạnh phúc trả lời:
- Em yêu những hàng cây xanh cao ngút ngàn, xúc động trước những tình cảm thiêng liêng mà người dân Việt Nam dành cho bác, nhưng điều làm em ấn tượng nhất lại là những tiếng cười của NDT IRS, những tiếng cười đan đầy khoảng trống… giữa đất trời mênh mông…
Ngày Thứ 6 có rét nàng Bân ghé qua. Hà Nội lạnh, cái lạnh như khiến con người ta thấy cần và gần nhau hơn...
Em ngồi cùng hàng ghế với chị Ngân. Biết em vừa lập gia đình, chị tận tình hỏi thăm em về cuộc sống mới. Và trong suốt hành trình, chị thủ thỉ tâm tình về suy nghĩ và cuộc đời của chị, cuộc đời của một người phụ nữ đang làm vợ, làm mẹ… khiến em hiểu ra được nhiều điều và tìm thấy cho mình một niềm vui sống rất đỗi dịu dàng.
Anh Tuấn, chị Ngọc, chị Hương, chị Dung, anh Trí, cô Chi… ngồi ở những hàng ghế bên cạnh. Mọi người cởi mở chia sẻ với nhau về một bộ phim hay đang chiếu ở rạp, về những sở thích, thú vui của mình và hỏi thăm nhau về cuộc sống gia đình:
- Chị Ngọc: Cháu bé nhà em ngoan chứ, Tuấn?
- Anh Tuấn: Trộm vía, cháu ngoan lắm, chị ạ. Cứ ăn xong là ngủ.
- Chị Ngọc: Thế thì giống bố quá! Thích nhỉ!
- Anh Tuấn: Vâng …và mỉm cười.
Khi chị Thoa bị say xe, túi mứt gừng của cô Hằng mang theo lại được san sẻ. Túi mứt gừng hôm ấy không chỉ có tác dụng chữa say xe, nó còn được phân phát tới tay hầu hết mọi người trong đoàn để xoa dịu cơn đói đang cồn cào vì sắp đến bữa.
Thoát khỏi cuộc sống bộn bề để trở về với K9 – Đá Chông hôm ấy, tất cả như tìm thấy cho mình một sự bình yên và tĩnh lặng trong lòng, có thể tâm sự với nhau về cuộc đời, về những điều ta chưa nói…
Đó là những chuyện rất nhỏ trên đường đi. Còn tại K9 – Đá Chông, mọi việc diễn ra như thế nào? Xin mời các cô chú, anh chị cùng dõi theo chùm ảnh dưới đây:
Vị Thánh lại tiếp tục: “Nhưng tại sao lại phải hét lên với người bên cạnh trong khi bạn có thể nói những suy nghĩ của mình một cách mềm mỏng hơn?”.
Những người học trò khác cũng đưa ra một vài lời giải thích nhưng không ai có câu trả lời làm hài lòng Vị Thánh cả. Cuối cùng Vị Thánh bèn giải thích:
“Khi hai người giận dữ với nhau thì trái tim họ có một khoảng cách rất lớn. Vì khoảng cách đó, họ phải hét lên để có thể nghe thấy nhau nói. Và khi họ càng giận dữ, khoảng cách lại càng lớn nên càng phải hét thật to.
Vậy điều gì xảy ra khi hai người đang yêu nhau? Họ không hề kêu la với nhau mà ngược lại, nói chuyện nhỏ nhẹ và tình cảm. Bởi vì trái tim của họ đang rất gần nhau. Khoảng cách giữa hai người là không tồn tại hoặc rất nhỏ...”.
Vị Thánh tiếp tục mỉm cười: “Và khi họ yêu thương nhau nhiều hơn nữa, tình cảm rất sâu đậm thì chuyện gì sẽ xảy ra? Họ không nói, chỉ thì thầm, họ thậm chí còn gần sát nhau trong tình yêu như một sự hòa quyện và là một khối thống nhất. Cuối cùng họ thậm chí không cần phải thì thầm, chỉ nhìn nhau và đó là tất cả”.
Khi bạn tranh luận với ai, đừng làm trái tim mình hình thành khoảng cách. Cũng đừng làm tổn thương trái tim người đối diện, bởi sẽ có một ngày khoảng giữa hai người trở lên rất lớn, tới mức không thể quay về được với nhau.
(St)