19 tháng 5, 2011

Kỹ năng sống: Những cấm kị trong việc bảo quản thực phẩm

Thực phẩm dù có rất nhiều chất dinh dưỡng nhưng nếu không biết cách bảo quản và sử dụng thì cũng không còn giá trị dinh dưỡng vốn có của nó.

1. Sữa - để nơi không có ánh sáng.
Ánh sáng không chỉ khử trùng mà còn làm mất chất dinh dưỡng có trong sữa. Nghiên cứu cho thấy, sữa sau 4 phút tiếp xúc trực tiếp với ánh sáng mặt trời sẽ bị axit hóa và biến chất. Nếu sữa đã đổ ra mà để dưới ánh đèn trong tử lạnh ở siêu thị, thì không nên để quá 4 tiếng.
Các chuyên gia cho biết vitamin B2 trong sữa rất nhạy cảm với ánh sáng. Ánh sáng gây oxy hoá chất béo trong sữa, và từ từ làm hỏng vitamin A, D, B6, B12 và các chất dinh dưỡng khác. Sữa để trong lọ thủy tinh và hộp nhựa là dễ bị hỏng nhất.
Lời khuyên: Khi mua sữa trong siêu thị, nên chọn sữa ở kệ hàng trong cùng, vì ít tiếp xúc với ánh sáng nhất, còn khi đổ sữa ra cốc nên uống trong 4 phút đầu tiên.

2. Không nên để trà xanh và hồng trà cùng một nơi.
Để trà xanh ở tủ lạnh và hồng trà ở nơi bình thường.
Trà xanh chứa catechins là chất có nhiều ích lợi với sức khỏe, giúp ngăn ngừa bệnh tim, ung thư, bệnh Alzheimer… Một nghiên cứu mới nhất của Mỹ cho thấy, nếu để trà xanh trong môi trường bình thường, catechin sẽ giảm xuống 32% sau 6 tháng.
Lời khuyên: Nếu bạn thường xuyên uống trà xanh, có thể bảo quản ở nhiệt độ 50C,nếu muốn bảo quản trên 1 năm tốt nhất nên để tủ lạnh. Để lá trà không trở thành chất khử mùi cho tủ lạnh, bạn nên niêm phong kín trước khi cho vào tủ.
Trà ô long, trà đen, trà hoa nhài không nên để trong tủ lạnh, bạn chỉ cần để nơi khô ráo, thoáng mát, đậy kín và tránh ánh sáng cũng như các mùi khác là có thể giữ trong thời gian dài

3. Trái cây và rau quả để lẫn dễ bị hỏng.
Rau quả để cùng chỗ có thể lan truyền bệnh và nếu một trong hai loại bị hỏng sẽ ảnh hưởng đến chất lượng của loại còn lại. Nghiên cứu của đại học bang Pennsyivania cho thấy: táo, hạnh nhân, ớt đỏ, đào, dưa vàng, cà chua khi để cùng các loại rau qua khác sẽ sinh ra khí ethylene khiến rau quả nhanh chín và bị hỏng hơn. Nếu để các loại quả trên cùng rau xanh khiến lá rau nhanh vàng và bị thối.
Lời khuyên: Rau xanh nên để trong tủ lạnh và ăn ngay khi có thể. Củ cải, cà rốt, cải bắp, khoai tây, hành, táo, lê đều là thực phẩm để được lâu bạn có thể cất nơi khô thoáng. Khoai tây và các loại rau củ khác có chứa nhiều vitamin C bạn có thể đựng trong túi kín tránh ánh sáng và không khí làm mất vitamin trong rau củ quả.

4. Dầu ăn không nên để cạnh bếp
Để thuận tiện nhiều chị em thường để dầu ăn ngay cạnh bếp. Nhiệt độ cao sẽ đẩy nhanh quá trình oxy hóa chất béo khiến dầu nhanh biến chất. Vitamin A, D, E bị oxy hóa ở mức độ khác nhau làm giảm thấp giá trị dinh dưỡng của dầu, thậm chí gây tổn hại cho cơ thể. Vì vậy không nên để dầu ăn ở nơi có nhiệt độ cao.
Nghiên cứu phát hiện, chất chống oxy hóa trong dầu oliu sau 6 tháng sẽ giảm 40%, trong khi các loại dầu thực vật, dầu vừng hay lạc có hàm lượng chất béo chưa no nên thường mất ổn định và dễ mất đi chất dinh dưỡng.
Lời khuyên: Nhiệt độ bảo quản dầu ăn tốt nhất là 10 ℃ -25 ℃, nên cách xa nguồn nhiệt như bếp ga, lò vi sóng, bếp điện. Nên để trong chai nhỏ, tránh liên tục đóng mở nắp để dầu không thường xuyên tiếp xúc với không khí làm oxy hóa mùi vị dầu.
Nên để dầu trong chai lọ có màu tối thay vì chai thủy tinh trong suốt. Cho muối vào dầu theo tỷ lệ 40:1 để giữ vai trò trong việc hấp thụ nước và giữ màu, vị của dầu. Có thể cho thêm 1-2 viên vitamin E để nâng cao khả năng chống oxy hóa của chất béo.

5. Gia vị tốt nhất nên để trong giấy nhôm (giấy dùng để nướng)
Gừng, hành, tỏi tốt nhất nên để trong giấy nhôm. Các nghiên cứu khẳng định, các loại gia vị như hồ tiêu, hồi, quế và các loại khác rất hiệu quả trong phòng chống ung thư và cảm cúm. Nhưng lợi ích cho sức khỏe sẽ mất đi nếu bạn không bảo quản và sử dụng trong thời gian nhanh nhất, ví như capsaicin trong ớt bột chỉ có hạn sử dụng trong 9 tháng!
Lời khuyên: Biện pháp bảo quản tốt nhất là bạn nên dùng giấy nhôm quấn chặt hành tỏi gừng chưa rửa có thể sử dụng một tháng hoặc hơn. Với hành tỏi đã được bóc sẵn nên đựng trong hộp đậy nắp kín rồi để trong tủ lạnh. Tỏi có chức năng chống khuẩn, không dễ bị hỏng vì vậy tốt nhất để cả đầu.

6. Gạo, ngũ cốc nên để nơi tránh ánh sáng
Bạn không nên mua ngũ cốc không đóng trong túi. Nghiên cứu phát hiện, hàm lượng vitamin B2 trong nó rất dễ bị mất đi dưới ánh sáng mặt trời, vitamin E trong phôi gạo bị hủy diệt dưới sự bức xạ của tia cực tím trong ánh nắng mặt trời dẫn đến oxy hóa; mỳ ống bị mất đi 50% chất dinh dưỡng khi tiếp xúc với ánh sáng thậm chí ngay trong ánh sáng yếu cũng bị mất dần 80% dinh dưỡng trong 3 tháng; acid folic trong bột mỳ cũng rất nhạy cảm với ánh sáng và không khí.
Lời khuyên: Khoa thực phẩm và công nghệ đại học Virginia khuyến cáo không nên mua gạo với số lượng lớn trong một lần, bạn chỉ nên mua số lượng đủ dùng cho 15-30 ngày. Gạo có nhiều thành phần dinh dưỡng nhưng hạn sử dụng ngắn thường chỉ được nửa năm. Đặc biệt vitamin A và C sẽ bị mất đi sau 3 tháng.
Mì, gạo và ngũ cốc tốt nhất nên để trong túi tối màu hoặc đồ hộp kín. Mè, hạch quả và đồ có chất béo nên để tủ lạnh bởi chúng dễ biến chất, thiu khi nóng.
bảo quản thực phẩm ,

4 comments:

Xin chia sẻ với Cty 1 bài viết về kỹ năng nhận định và phán đoán thị trường của "1- người - ăn - mày":
Tôi xách túi đồ nhãn hiệu Levi’s ra khỏi Plaza rồi đứng lại ở cửa chờ bạn. Một tay ăn mày chuyên nghiệp phát hiện ra tôi, sán tới đứng trước mặt.


Hắn đã dạy tôi một bài học kinh tế còn sâu sắc hơn một khoá học tại chức kinh tế ở trường. Tôi kể câu chuyện này chính bởi ý nguyện của tay ăn mày đó.

- Xin anh… cho tôi ít tiền đi! - Tôi đứng đó chả có việc gì nên tiện tay vứt cho hắn đồng tiền xu, rồi bắt chuyện cùng nhau.

Ăn mày rất thích kể lể.

- Tôi chỉ ăn mày quanh khu mua sắm này thôi, anh biết không? Tôi chỉ liếc một phát là thấy anh ngay. Đi mua Levi’s ở Plaza chắc chắn nhiều tiền…

- Hả? Ông cũng hiểu đời phết nhỉ! - Tôi ngạc nhiên.

- Làm ăn mày, cũng phải ăn mày cho nó có khoa học. - Ông ta bắt đầu mở máy.

Tôi ngẫm nghĩ một lát, thấy thú vị bèn hỏi:

- Thế nào là ăn mày một cách khoa học?

Chiến lược ăn mày của tôi là dứt khoát không đeo bám khách chạy dọc phố. Nếu
xin mà họ không cho, tôi dứt khoát không bám theo họ. Bởi nếu họ cho tiền thì đã cho ngay rồi, nếu họ cho vì bị đeo bám lâu, thì tỉ lệ thành công cũng nhỏ. Tôi không thể mang thời gian ăn mày có giới hạn của tôi để đi lãng phí trên những người khách này, trong khi tôi có thể xoay ngay sang mục tiêu bên cạnh.

Trời, tay ăn mày này có đầu óc quá đi, phân tích như thể giám đốc kinh doanh hoặc giám đốc tiếp thị vậy.

- Ông nói tiếp đi! - Tôi hào hứng.

- Có người bảo ăn mày có số may hay xui, tôi không nghĩ thế. Lấy ví dụ cho anh nhé, nếu có một thanh niên đẹp trai và một phụ nữ xinh đẹp đứng trước cửa shop
đồ lót, thì anh sẽ chọn ai để ăn mày?

Tôi ngẫm nghĩ rồi bảo, tôi không biết.

- Anh nên đi đến xin tiền anh thanh niên kia. Vì đứng bên anh ta là một phụ nữ đẹp, anh ta chẳng lẽ lại không cho ăn mày tiền. Nhưng nếu anh đi xin cô gái đẹp, cô ta sẽ giả vờ là ghê sợ anh rồi lánh xa anh.

Thôi cho anh một ví dụ nữa: Hôm nọ đứng ở cửa siêu thị BigC có một cô gái trẻ tay cầm túi đồ vừa mua từ siêu thị, một đôi nam nữ yêu nhau đang đứng ăn kem,
và một anh chàng đóng bộ công chức chỉnh tề, tay xách túi đựng máy tính xách
tay. Tôi chỉ nhìn họ ba giây, sẽ không ngần ngừ bước thẳng tới mặt cô gái trẻ xin tiền, cô gái cho tôi hẳn hai đồng xu, nhưng ngạc nhiên hỏi tôi tại sao chỉ xin tiền có mỗi cô ta. Tôi trả lời rằng, cái đôi tình nhân kia đang ăn, họ không tiện rút ví ra cho tiền, anh kia trông có vẻ lắm tiền, trông như sếp nhưng vì thế trên người họ thường không có sẵn tiền lẻ. Còn cô vừa mua sắm ở siêu thị ra, cô tất còn ít tiền thừa, tiền lẻ.

Chí lý, tôi càng nghe tay ăn mày nói càng tỉnh cả người ra.

- Cho nên tôi bảo rồi, tri thức quyết định tất cả!

Tôi nghe sếp tôi nói bao lần câu này, nhưng đây là lần đầu tôi nghe một thằng ăn mày nói câu này.

- Ăn mày cũng phải mang tri thức ra mà ăn mày. Chứ ngày ngày nằm ệch ra ở xó chợ, cầu thang lên đường vượt giao lộ, xin ai cho được tiền? Những người đi qua giao lộ, chạy qua cổng chợ đều vội vàng hoặc cồng kềnh, ai ra đấy mà chơi bao giờ, ra đấy xin chỉ mệt người. Phải trang bị tri thức cho chính mình, học kiến thức mới làm người ta thông minh lên, những người thông minh sẽ không bao giờ ngừng học hỏi kiến thức mới. Thế kỷ 21 rồi, bây giờ người ta cần gì, có phải là cần nhân tài không?

Có lần, có một người cho tôi hẳn 50 nghìn, nhờ tôi đứng dưới cửa sổ gào: “Hồng ơi, anh yêu em”, gào 100 lần. Tôi tính ra gọi một tiếng mất 5 giây, thời gian cũng tương tự như tôi đi ăn mày một lần, nhưng lợi nhuận đạt được chỉ 500 đồng, còn kém đi ăn mày, thế là tôi từ chối.

Ở đây, nói chung một tay ăn mày một tháng có thể đi xin được một nghìn hoặc tám trăm lần. Người nào may mắn thì cùng lắm đi xin được khoảng hai nghìn lần. Dân số ở đây khoảng ba triệu, ăn mày độ chục anh, tức là tôi cứ khoảng mười nghìn người dân mới ăn mày một người. Như thế thu nhập của tôi ổn định, về cơ bản là cho dù kinh tế thế giới đi lên hay đi xuống, tình hình xin tiền của tôi vẫn ổn
định, không biến động nhiều.

Trời, tôi phục tay ăn mày này quá!

- Tôi thường nói tôi là một thằng ăn mày vui vẻ. Những thằng ăn mày khác thường
vui vì xin được nhiều tiền. Tôi thường bảo chúng nó là, chúng mày nhầm rồi. Vì vui vẻ thì mới xin được nhiều tiền chứ.

Quá chuẩn!

- Ăn mày là nghề nghiệp của tôi, phải hiểu được niềm vui do công việc của mình mang lại. Lúc trời mưa ít người ra phố, những thằng ăn mày khác đều ủ rũ oán trách hoặc ngủ. Đừng nên như thế, hãy tranh thủ mà cảm nhận vẻ đẹp của thành phố. Tối về tôi dắt vợ và con đi chơi ngắm trời đêm, nhà ba người nói cười vui vẻ, có lúc đi đường gặp đồng nghiệp, tôi có khi cũng vứt cho họ một đồng xu, để thấy họ vui vẻ đi, nhìn họ như nhìn thấy chính mình.

- Ối ông cũng có vợ con?

Vợ tôi ở nhà làm bà nội trợ, con tôi đi học. Tôi vay tiền ngân hàng mua một căn nhà nhỏ ở ngoại thành, trả nợ dần trong mười năm, vẫn còn sáu năm nữa mới trả hết. Tôi phải nỗ lực kiếm tiền, con tôi còn phải học lên đại học, tôi sẽ cho nó học Quản trị kinh doanh, Marketing, để con tôi có thể trở thành một thằng ăn mày xuất sắc hơn bố nó.

Tôi buột miệng:

- Ông ơi, ông có thu nhận tôi làm đệ tử không?