Người ta có thể hối hận vì đã nói dối, vì đã gây ra đổ vỡ và đau khổ nhưng chẳng khi nào hối hận vì đã yêu. Tôi cũng đã yêu hết mình, đâm đầu vào yêu em mù quáng đến mức quên cả bản thân và gia đình.
Lần đầu tiên gặp em tôi đã bị hút hồn bởi vòng 1 căng tròn phập phồng sau chiếc áo voan mỏng manh. Cái lạnh cắt da, cắt thịt của Đà Lạt càng làm cho sự hớ hênh trong trang phục của em quyến rũ đối với con mắt thèm thuồng của gã đàn ông si tình như tôi. Trái tim tôi đã tê dại khi bắt gặp ánh mắt của em cũng đang nhìn tôi đầy nồng nàn và nóng bỏng. Và khi "tình trong như đã mặt ngoài còn e" tôi đã bắt đầu câu chuyện làm quen với em bằng vài ba câu xã giao và mời em đi hóng gió. Em đáp lại tôi bằng nụ cười đầy quyến rũ khiến hồn tôi ngây ngất.
Nghe em thỏ thẻ bằng giọng Huế ngọt lịm khi kể về cuộc sống sinh viên thiếu thốn phải đi làm thêm ở quán bar để có tiền trang trải cuộc sống và tiền học thêm mà lòng tôi ngậm ngùi, thương thương.
Thế là chỉ trong mấy ngày ở Đà lạt tôi đã có những kỷ niệm thật ngọt ngào cùng em, chúng tôi cùng tản bộ bên Hồ Xuân Hương, cùng nhâm nhi tách cafe trong quán Thủy Tạ, cùng sánh bước bên nhau đi thung lũng Tình yêu, đồi Mộng Mơ và khi màn đêm buông xuống cùng hú hí trong khách sạn Palas tráng lệ. Mùi thơn của da thịt em quyện chặt trong mùi nước hoa đắt tiền, cho tôi cái cảm giác được ngụp lặn khi khám phá cơ thể em. Em đã đem đến cho tôi cảm giác đê mê, tuyệt diệu mà vợ tôi chưa khi nào làm được điều đó.
Sau chuyến công tác ngắn ngủi ở phố núi, tôi như lột xác trở thành một con người khác. Hàng ngày viện ra đủ mọi lý do để tôi trốn tránh thời gian bên vợ con và thoái thác trách nhiệm làm chồng, làm cha của mình. Những bữa cơm gia đình cũng dần thưa vắng đối với tôi. Thay vào đó tôi hay khóa mình trong phòng làm việc để tán chuyện với em và thi thoảng có khi nhớ em quá tôi lại gọi cho em xuống Sài Gòn.
Yêu em, tôi giống như một chàng trai bồng bột mới bước vào ngưỡng cửa của tình yêu, đầu óc tôi quay cuồng trong thiên đường tình ái, bóng hình gợi cảm của em như có ma lực mê hoặc tôi ghê gớm. Tôi chu cấp cho em tất cả, không tiếc thứ gì chỉ để mua vui một vài giây phúc, chỉ để người đẹp ban phát cho tôi giây phút hạnh phúc khi được quấn lấy em.
Đôi lúc tôi không hiểu mình yêu em hay tất cả chỉ là dục vọng, là để thỏa mãn sự đói khát sau một thời gian dài ở với vợ mà không có cảm giác. Bản thân tôi chứa đựng đầy rẫy mâu thuẫn, khi lý trí và con tim tôi không thể trở thành một thể thống nhất. Lý trí tôi nói hãy rời xa cám dỗ của tình trường đầy hỉ nộ ái ố để trở về với gia đình, chăm lo, vun đắp, gìn giữ cho tổ ấm bé nhỏ, nhưng trái tim tôi thì như ngây dại khi nghĩ tới việc phải rời xa em- người con gái bốc lửa, gợi tình, có thể hâm nóng bất kỳ trái tim nào dù là người đàn ông có trái tim băng giá.
Tôi biết yêu em là tội lỗi, nhưng tôi lại tự ngụy biện cho việc làm sai trái đó của mình. Việc qua lại với em tôi đã rất sòng phẳng “bóc bánh trả tiền”, chỉ là để giải quyết nhu cầu sinh lý, chỉ là để giải quyết cái bản năng của một thằng đàn ông thiếu thốn. Bởi chưa khi nào trong suy nghĩ của tôi lại có ý nghĩ sẽ đánh đổi hạnh phúc gia đình để lấy em, chưa khi nào tôi có suy nghĩ sẽ ly dị vợ để đến với em. Nhưng tôi không ý thức được rằng những phút giây lên tiên bên người tình bé bỏng lại là ngọn nguồn thiêu hủy chính bản thân tôi, chính tổ ấm của gia đình tôi.
Chẳng có giấy nào bọc được lửa, cũng như chẳng có sự thật nào giấu mãi trong lớp vỏ bọc của thời gian. Người yêu bé bỏng của tôi do chán cảnh sống “già nhân ngãi non vợ chồng” đã thẳng thừng điện thoại và còn tìm đến nhà tôi thông báo cho vợ tôi về mối quan hệ bất chính giữa tôi với em. Tôi đắng lòng trước sự thật bị phơi bày mà không thể ngụy biện cho hành động của mình, còn vợ tôi vì sốc quá đã ngất lịm đi.
Đã một tuần trôi qua tôi như một kẻ tội đồ đang phải sống trong tâm trạng dằn vặt, day dứt và hối hận. Mặc dù vẫn có em bên cạnh nhưng sao lòng tôi thấy nguội lạnh, tôi thèm quá một bữa cơm gia đình có vợ con và đầy ắp tiếng cười yêu thương. Giá mà có cơ hội để tôi được làm lại từ đầu?
(St)
0 comments:
Đăng nhận xét