Phút Cha đi lòng con tĩnh lặng
Sóng cuộn trào xé nát tim con
Như biển Đông trước giờ bão tố
Vẫn lặng im, như chẳng hề chi !
Để Cha đi về cõi vĩnh hằng
Hồn thanh thản, bụi trần không vướng
Cha nằm đó như đang yên giấc
Nước mắt con chảy ngược trong lòng
Khâm liệm Cha, lòng con tê tái
Chốn dương trần, con mãi mất Cha
Tiễn đưa Cha tiếng con gào xé
Thấu trời xanh ai hiểu lòng con
Nước mắt con không ngừng tuôn chảy
Bởi từ đây con mãi mất Cha
Cha đi yên giấc ngủ ngàn thu
Cùng tiên tổ không còn vương vấn
Để con trơ trọi giữa đời thường
Ôi đau đớn lòng con tan nát
Mất Cha rồi, con biết gọi ai ...!
Bài thơ này tôi viết về người Cha kính yêu của mình, khi Cha tôi từ giã thế giới này. Sẽ và mãi mãi tôi không bao giờ được gọi hai tiếng "Cha ơi".
Xin gửi lên Blog bài thơ tôi viết với tất cả nỗi đau buồn vẫn đang chiếm trọn trái tim tôi.
Mỗi khi tôi nghe ai đó gọi Cha, trái tim tôi lại đau đớn. Biết đâu ở thế giới bên kia, Cha tôi đang dõi theo tôi. Cứ nghĩ vậy nỗi đau trong tôi lại dịu bớt...
Ánh Ngọc
2 comments:
Một bài thơ chan chứa tình người, tình phụ tử không phải có thể viết ra bất kỳ lúc nào và bất kỳ ở đâu.
Phải là một người con-những người con yêu quý cha mẹ mình đến nhường nào mới có thể viết lên được những dòng thơ ......tâm huyết như vậy.
Chao ôi, tình cha nghĩa mẹ bao la như núi Thái sơn, như nước suối trong nguồn chảy ra biết bao giờ mới cạn ?????
Hãy yêu thương quý trọng cha mẹ mình những người đã mang nặng - đẻ đâu, đã sinh thành và vất vả nuôi nấng chúng ta suốt cả cuộc đời - ..... cho tới tận khi nhắm mắt xuôi tay vẫn chưa hết lo toan cho chúng ta.....
Đêm Hà nội 25-09-09
LTN
Chị à, chị hãy cứ tin, ở thế giới bên kia, cha chị vẫn đang dõi theo chị từng bước nhé... Em cũng luôn mong, nỗi đau trong lòng chị sẽ được dịu bớt... từng ngày...
Đăng nhận xét