3 tháng 7, 2012

NGỤ NGÔN GIỮA ĐỜI THƯỜNG: Cái mai của rùa

Con rùa mang cái mai cứng rất nặng. Dĩ nhiên rùa rất mệt, nhưng nếu sói xuất hiện thì rùa có thể nấp ngay dưới cái mai, sói không sao ăn thịt được.


    Giao thương toàn cầu hóa, sói nhiều lần đề nghị mua đứt mai rùa. Rùa nhất quyết không bán.
    Một hôm nọ, nhân lúc không có sói, rùa thò đầu ra khỏi mai và bắt gặp một quảng cáo trên tivi. Tivi nói sói đã chuyển sang ăn chay rồi, không nguy hiểm nữa. Thế là rùa bán mai lấy tiền đi du lịch bằng máy bay, vì từ lâu rùa đã mơ được bay. Và rồi ngày rùa bán mai cho sói cũng chính là ngày cuối cùng của đời rùa.
    Tất nhiên, họ rùa cũng chả đến nỗi tuyệt chủng. Trước khi vào miệng sói, rùa đã kịp đẻ ra một đám lốc nhốc con cháu… Còn sói thì chả phải nói. Nó đàn đàn lũ lũ sinh sôi. Cứ chỗ nào dính đến tranh chấp, lọc lừa là sói có mặt.
    TTCK có lọc lừa hay không thì chả biết, nhưng sểnh ra là mất tiền (hoặc được tiền), nên sói thích lắm. Nhưng gặp thời khủng hoảng, đàn sói đói ăn, lại còn bị thợ săn rình rập nên cũng rơi rụng dần. Và sói lại nhớ đến đám con cháu rùa ngày xưa...
    Vậy là nó lại gom tiền làm một đoạn quảng cáo trên tivi. Sói làm bộ vô tình tiết lộ dự án khủng của Công ty Rừng Rú nơi gã làm Chủ tịch, rồi lên báo úp mở “nói lại cho rõ”. Sau đó, họ hàng nhà sói cứ thỉnh thoảng lại đe sẽ mua triệu nọ triệu kia cổ phiếu. Thiên hạ bàn tán loạn cả lên… Sói đắc chí cười thầm!
    Nói lại chuyện họ nhà rùa. Cái thời sói mà còn đói thì chậm chạp như rùa, mồm miệng cũng chỉ thò ra thụt vào suông. Chợt nghe rỉ tai tin lạ, rùa hồ hởi lắm, bọn sói thạo rừng thạo rú, chắc phải có miếng gì ngon, có con gì béo, chúng mới úp mở thế. Mình cứ lẳng lặng đi theo sau kiếm tí lộc rơi lộc vãi cũng đỡ cơn đói lòng.
     

    Vậy là rùa quyết định đem nốt sổ đỏ cái mai đi cắm. Tay chủ quán cầm đồ ở Đặng Dung thấy bộ dạng thiểu não liền cười hinh hích:
    * Tối qua lại bắt gà trống Gô-Loa hả? Thôi, ông nghe tôi, cứ Đức mà ôm.
    * Tôi không thích gà, cũng chả muốn làm gà. Người ta chơi chứng khoán ích nước lợi nhà. Hay ho gì cái trò cá cược, hên xui.
    * Ô hay, tôi tưởng sòng nào chả giống nhau.
    * Chỉ được cái lẻo mép, bậy bạ. Đưa tiền đây người ta lên sàn cho kịp giờ.
    Rùa lên sàn thấy không khí chộn rộn lắm. Chỗ này đồn Công ty Rừng Rú nhận thầu được cả cánh rừng lớn bên Lào, bên Miên; chỗ kia kháo nhau, chỗ Rừng Rú đụng đâu cũng thấy khoáng sản…
    Cơ hội đâu dễ đến hai lần. Không nhanh, các VIP sói mà đổ tiền ra mua thì tiền đè chết người. Nghĩ là làm, rùa nhấm nháy với tay broker quen biết:
    * Chú mày ưu tiên lệnh cho anh cái. Anh tất tay con Rừng Rú.
    Tay môi giới cười cầu tài: Bác tưởng chậm mà hóa nhanh. Tất tay là đúng đấy. Phen này bác đổi sang mai mạ vàng đến nơi.
    Mấy ngày sau, hôm nào rùa cũng la lủi lên sàn nghe ngóng. Nhưng chết cái là toàn tin xấu. Lúc thì chị sói bán sạch cổ Rừng Rú, khi lại nghe vợ sói máy tay nhấn nhầm lệnh mua thành lệnh bán…
    Chua xót, rùa lủi thủi đặt mai xuống thì bỗng nghe bên cạnh một giọng khào khào:
    * Em trai! Em chơi cổ phiếu lâu chưa?
    Rùa nhìn sang thì thấy một bác rùa khác, nhìn to lớn, hoành tráng lắm. Mỗi tội cái mai thì lở loét như mắc bệnh ngoài da.
    * Dạ! Em tay mới anh à… Hì hì... Anh ở Hồ Gươm hay sao mà sao mai vẩy ghê thế kia?
    * Cụ nhà mình ở Hồ Gươm khỏi rồi… Còn cái mai của anh thì… chuyện dài lắm. Em mới vào chắc kiếm ăn được chứ?
    * Tình hình rất là tình hình anh à. Rùa trả lời. Tin tốt ra cứ ầm ầm. Không hiểu quái quỷ gì mà thị trường rớt thê thảm!!! Em mua vào con Rừng Rú lâu lâu rồi mà sao nó cứ lau sàn mãi. Ác thật.....
    Ối giời!!! Chú mua Rừng Rú cơ à? Thế có biết gì về nó không?
    Thì em thấy nó chạm đáy rồi... Với lại cũng có mấy VIP trong công ty đánh lên...
    Khà! Khà. Lại là phân tích kỹ thuật, lại là VIP đánh lên... Thôi, thấy chú mới vào còn non nghề, anh kể chú nghe... Chú biết đó. Rùa bắt đầu câu chuyện: ai chả biết là liều thì ăn nhiều. Nhưng anh cũng như chú, từng thê thảm vì mã Săn Bắt Sói đó...
    Ngày đó, thấy nó thua lỗ anh đã ghê, nhưng các VIP lên báo cam kết kinh lắm. Anh nghĩ, công ty mấy ngàn tỷ, cổ phiếu thì giá thấp tè, lãnh đạo công ty nói như đinh đóng cột. Thế là... cần gì nói nhiều, anh quất ngay!
    Rồi sau đó ra sao anh? Rùa hồi hộp ngắt lời.
    * Ối giời ơi... Sao với trăng gì!!! Chú cứ xem cái mai lở loét của anh thì biết đấy. Mấy tay hứa lên lên hứa xuống, vực dậy rồi vươn lên…, cuối cùng lừa lừa chạy cả. Anh qua cầu rồi. Nhưng thấy bọn sói nó chơi dân mới như chú, anh bất nhẫn lắm. Các cụ có câu "nổi thì dễ bị vợt”. Chốn này nên cẩn thận chú à.
    * Em nghe thấy dân đồn là thằng Săn Bắt Sói lỗ cả ngàn tỷ một năm. Tiêu pha bất thường thế mà chả thấy kiểm lâm với bảo vệ rừng hỏi thăm anh nhỉ?
    * Cái bất thường không ở trên trời rơi xuống chú à. Còn việc hủy niêm yết ấy chả phải dân đồn đâu. Người trong nhà nói đấy.
    * Nhưng em nghe bảo các VIP sói tiêu tiền vui lắm. Hơn ngàn tỷ lộc cổ đông, toàn ưu tiên khách VIP, khách ngoại giao, khách “người nhà”… thôi.
    * Thì xưa nay sói vẫn thế. Cái gì của họ thì là của họ. Của người khác thì “anh em mình tiêu chung” mà. Chú mày cũng nên tính kế mà đi chuộc lại cái sổ đỏ. Không lại mất mai như anh đấy. Còn món chứng cổ này, phương pháp tốt nhất để tránh bị lừa, đó là nếu thấy tự nhiên được lợi một cách bất thường thì phải tránh cho xa chú ạ.
    (ĐTCK)

0 comments: